Đặc trưng của quán là dùng đồ thô và mộc, trưng bày các tác phẩm ảnh đời thường. Khách đến đây sẽ cảm nhận được một không gian tĩnh lặng giữa cái sự ồn ào của khu phố cổ Hà thành.
Quán cafe nằm trong con ngõ nhỏ Phất Lộc. Để vào được đây khách phải đi qua một loạt hàng bán bún đậu mắm tôm nổi tiếng phố cổ. Chủ quán đặt tên cho quán là Shot bởi anh là một người đam mê nhiếp ảnh.
Bên trong thiết kế theo trường phái thô và mộc, đồ đạc không đánh bóng cũng không véc ni hay sơn màu mè. Để tôn lên những bức ảnh đẹp chủ quán cho sơn tường tầng 1 màu nâu đỏ.
Quán có 2 tầng, mỗi tầng rộng 100m2. Nó vốn là một căn nhà Pháp cổ.
Thời Pháp thuộc ngôi biệt thự này là nhà hàng Long Thành rất nổi tiếng. Những năm gần đây trở thành quán nhậu nhưng kinh doanh không thành công và bị bỏ trống.
Hai tháng gần đây nhiếp ảnh gia Nguyễn Việt Thanh và chàng kiến trúc sư trẻ Lê Ngọc Anh quyết định thiết kế lại và đầu tư vào đây 500 triệu đồng để thỏa mãn niềm đam mê với cafe của mình. Ngọc Anh từng đoạt 2 giải quốc tế về Kiến trúc học năm 2009 và 2010 tại liên bang Nga nên thiết kế một quán cafe nhỏ như thế này đối với anh là chuyện rất nhỏ.
Giữa hai tầng là một khoảng không gian như vườn nhằm phục vụ khách theo nhóm. Khu vực này anh đầu tư một thảm cỏ nhân tạo khá đẹp mắt.
Ngay cửa lối vào tầng 2, chủ quán trưng bày một cây gỗ lũa có hình con đại bàng mà anh cất công mang từ đảo Quan Lạn (Quảng Ninh) về sau khi nhặt được.
Giữa một không gian tĩnh lặng như thế này rất phù hợp cho những vị khách thích sự riêng tư, gạt bỏ mọi ưu phiền của cuộc sống.
Các tác phẩm ảnh được treo tại đây đều do chính Việt Thanh sáng tác. Mỗi tháng các đồng nghiệp của anh nếu muốn đều có thể tổ chức triển lãm ảnh tại đây.
Khu ngăn cách riêng biệt có thể phù hợp cho lứa đôi ngồi tâm sự.
Những bức ảnh chụp khách đến quán cũng được treo bên bức tường không trát.
Lối lên tầng qua khung cửa.
Quán có thể chứa một lúc từ 80 đến 100 khách.
Tầng 2 là nơi phù hợp với cuộc họp nhóm, giao lưu gặp gỡ của giới trẻ.
Khách có thể thoải mái tìm sách trên kệ đọc hoặc tý toáy với chiếc máy ảnh hiệu Leica.
Những bản nhạc được sử dụng gồm nhạc không lời, quốc tế hay các ca khúc trữ tình du dương, nhẹ nhàng.
Ngoài ra khách đến thưởng thức cafe có thể tự ngồi chơi đàn dương cầm hoặc vẽ tranh tùy ý.
Nam Khánh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét